Tham gia nhóm Facebook ❤️
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Sau Khi Trúng 5 Triệu Tệ, Tôi Sống Lại Rồi
Chương 1
1
Khoảnh khắc tôi phát hiện tấm vé số 4 tệ của mình trúng thưởng 5 triệu tệ, cũng chính là lúc một chiếc Rolls-Royce Cullinan đồ sộ lao thẳng vào xe tôi.
Cơ thể tôi như một con búp bê rách bị quăng quật, toàn thân bị ép chặt trong chiếc xe méo mó biến dạng.
Giữa cơn đau tưởng như xé nát linh hồn, tôi vẫn còn đủ tỉnh táo để nghĩ:
“Không biết tiền trúng số có đủ trả viện phí không nữa…”
Sau đó, tôi được đưa vào bệnh viện.
Vết thương quá nặng, tôi phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU.
Tôi nghe loáng thoáng tiếng bác sĩ:
“…Xương toàn thân đều gãy, nội tạng tổn thương, não bị chấn động nghiêm trọng… trước mắt chỉ có thể theo dõi thêm, khả năng tỉnh lại vô cùng nhỏ…”
Tôi muốn nói rằng tôi chưa chết được đâu.
Nhưng cổ họng hoàn toàn không phát ra tiếng.
Lúc này, giọng Quý Yến Lễ vang lên, hơi run:
“Niệm Niệm… anh xin lỗi.”
“Anh không thể cứu em… Bác sĩ nói chi phí điều trị cần 4 triệu 9…”
“4 triệu 9 đó…”
“Anh không làm gì được… Nếu em biết điều hơn thì đã chẳng gây ra vết thương tốn kém như vậy!”
Tôi lặng người nghe hắn từ đau đớn nghẹn ngào chuyển sang oán trách và bất lực.
Đúng là phong cách của hắn — thất bại gì cũng đổ hết lên đầu người khác.
Nhưng mà…
Tôi trúng tận 5 triệu tệ cơ mà!
À đúng rồi, hắn đâu biết chuyện này.
Tôi muốn hét lên bảo hắn: Vé số ở trong ngăn kéo phòng đấy! Mau đem đi đổi tiền!
Nhưng dù cố đến đâu, tôi cũng không thể phát ra nổi một âm thanh.
Tức muốn chết!
Đang lúc tôi quằn quại tuyệt vọng trong chính ý thức của mình, một giọng nữ mềm mại lại vang lên.
“Xong chưa thế anh Yến ~”
Tôi lập tức chú ý.
Giọng nói này… hơi quen.
“Anh khóc cái gì? Là cô ta tự lái xe ẩu nên mới bị đâm.”
“Cảnh sát giao thông nói rõ rồi, cô ta phải chịu toàn bộ trách nhiệm. May là người kia chỉ bị thương nhẹ, không thèm truy cứu.”
“Anh nhìn cô ta mà xem, thành ra thế này rồi, tiêu bao nhiêu tiền cũng không cứu nổi đâu.”
“Chúng ta còn biết bao chuyện cần dùng tiền, lãng phí vào một người tàn phế để làm gì?”
“Thôi, đi nhanh lên, trễ chuyến bay bây giờ.”
Một lát sau, tôi cảm nhận được một bàn tay chạm vào mặt mình.
Tay đàn ông, run rẩy.
“Niệm Niệm… xin lỗi. Đừng trách anh.”
Tiếng bước chân hai người họ dần xa, cuối cùng biến mất ngoài cửa.
Căn phòng lại rơi vào tĩnh lặng. Chỉ còn tiếng máy móc lạnh lẽo kêu từng nhịp: “tít… tít…”
Có vẻ… tôi thật sự không qua khỏi rồi.
Trong lòng tôi chỉ còn lại oán hận.
Vận may có một lần trong đời — cuối cùng lại để người khác hưởng.
Nếu được sống lại, tôi thề sẽ không bao giờ mua vé số nữa…
… không đời nào tin được.
Sống lại thật rồi.
Tôi đứng ngay trước quầy vé số cũ, đúng ngày hôm đó, đúng thời điểm đó.
Tấm vé trúng 5 triệu tệ lại một lần nữa nằm trong tay tôi.
Lần này…
Bất cứ thứ gì thuộc về tôi — tôi sẽ lấy lại tất cả.
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰